Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2009

TRÍCH ĐOẠN QUÁI VẬT: HẮN

Từ hôm nay, cách ngày, tôi sẽ trích đăng vài đoạn Quái vật lên blog này để bạn bè vô đọc chơi nhé!
Ngày 20/4/2009 sẽ tổ chức họp mặt bạn bè ra mắt Quái vật, địa điểm sẽ thông báo sau. Quý vị anh chị bạn bè em út nào có nhã ý tham dự, mời gửi mail về địa chỉ: hanh8778@gmail.com. Sẽ có thư mời chính thức gửi đến mọi người.
Rộng cửa cho tất cả mọi người tham dự.

Hạnh

HẮN

Hắn bước vào phòng. Bước nhẹ như một con mèo mà chân của nó có bọc thêm một lớp nhung. Nghĩa là êm một cách khủng khiếp, gần như không gây tiếng động. Không quay người lại, tôi cất giọng:
- Hi!
Hắn giật thót mình
- Hi!
Hắn nhìn lưng tôi, sững sờ. Mắt hắn trợn ngược như muốn lòi tròng. Tôi thản nhiên:
- Hồi nhỏ, tôi bị rối loạn thính giác. Nên cái gì thật nhẹ, gần như không có tiếng động thì nghe được, còn có tiếng động thì không nghe được
Nét mặt hắn giãn ra. Hắn nghiêng người ra ngoài cửa sổ.
Hành lang vắng lặng. Đâu có ai đi ngang đâu
- Có ai sắp bước tới gần tụi mình không vậy?
- Không, không có ai đâu
- Tôi đến để kiểm tra ít tài liệu
- Ừ, cứ tự nhiên

Đôi mắt hắn đảo qua đảo lại. Hắn sắp tiết lộ điều gì chăng?
- Sao hôm nay B. đến sớm vậy?
- Tại rảnh
Hắn cau cậu.
- Ông đã quen với cách nói chuyện của tôi rồi mà, ngạc nhiên gì?
Hắn trố mắt lần thứ hai trong vòng chưa đầy năm phút
- Sao bà biết tôi ngạc nhiên?
- Tại tôi có giác quan thứ sáu
Hắn gãi mũi:
- Tôi đến chết được vì mấy cái khùng khùng của bà đó
- Muốn làm gì thì làm đi, mắt tôi đui và tai tôi điếc.
Hắn cười nham nhở
- Thế các bộ phận khác có làm việc được không?
- Cũng còn tùy đối tác là ai?
Hắn phá lên cười.
Tôi cũng phá lên cười, trong giọng cười của tôi có một chút cay đắng còn trong tiếng cười của hắn là sự sảng khoái.
- Tôi rất nam tính đấy
- Ừ, tôi cũng vậy mà
Hắn lại phá lên cười thú vị. Hầu như hắn quên mục đích của mình khi đi sớm, đến văn phòng vào lúc 8 giờ sáng đâu phải là thói quen của hắn? Hắn nhìn tôi, hắn nhìn từ hông lên gáy, dừng lại ở cái gáy của tôi. Miệng hắn chép chép lại, yết hầu thụt thò. Đột ngột, hắn đưa tay vào giữa quần. Tôi nhăn mũi lại. Hắn hỏi vu vơ:
- Sao bữa nay tới sớm vậy?
Chẳng lẽ tôi nói là tôi tới sớm để nhìn thấy hắn đang nói chuyện với một phụ nữ mà cho tay vào quần sao?
- Tại có chút việc
Bàn tay hắn làm việc hăng hái hơn.
Tôi nhăn mặt. Tởm quá, cái thằng cha này
Hắn thản nhiên:
- Bình bữa nay nhìn sexy quá
- Bình thường thôi, kín đáo mà
- Càng kín đáo càng sexy
Tôi cố kiềm nén cái ý là nên nói toạc móng heo là tôi biết hắn đang làm gì. Nhưng nói để làm gì nhỉ? Không cần thiết!
Có hai giả thiết được đặt ra:
Một là hắn sẽ rút tay ra, bình thường
Hai là hắn sẽ đè tôi? Không, hắn không dám làm điều đó, đây là văn phòng…
Dĩ nhiên, giả thiết thứ nhất sẽ thành hiện thực. Tôi không phải đợi lâu. Hắn đã rút tay ra
Mắt hắn nhìn ra bên ngoài.
- Mới sáng sớm mà kẹt xe sao?
- Ừ, bữa nào cũng kẹt. Khéo người ta làm tình ở ngoài đường trong khi đợi chiếc xe có thể nhúc nhích lên được một chút đó
Hắn cười khùng khục:
- Thua luôn! Ăn nói khiếp quá
- Ừ. Vẫn vậy mà

Một người nữa bước vào phòng. Cô ả hôm nay mặc váy ngắn, hơi cũng cỡn chút. Môi son màu thịt trâu xám ngoét. Đề mốt rồi cô em.
- Hi anh!
Cô ả nhướn cậu ngạc nhiên nhìn hắn rồi khó chịu nhìn cái lưng của tôi.
- Hi em! Hôm nay em đẹp quá
Cô ả cười bẽn lẽn giả tạo
- Anh xạo hoài
Gã nhăn nhở nhìn vào rãnh ngực cô ả.
- Anh nói thật mà
Cô ả ưỡn ngực thích thú
- Em lúc nào cũng đẹp mà anh
- Ừ, lúc nào cũng đẹp nhưng hôm nay đẹp hơn hôm qua và ngày mai đẹp hơn hôm nay
Cô ả tít mắt. Những câu nói rẻ tiền như thế bao giờ cũng phát huy tác dụng. Cô ả đến gần hắn. Hắn đặt bàn tay đúng vào rảnh ngực đầy khiêu khích. Cô ả hướng mắt về phía tôi. Hắn nhìn cô ả bằng cái nhìn động viên.
- B. rất chăm chỉ
- Đúng rồi, B. chăm nhất phòng mình mà
Trong khi nói với nhau hai câu nói vớ vẩn đó, bàn tay hắn thọc sâu vào ngực cô ả.
- Sắp có người tới rồi đó
Hắn giật mình rút tay ra
- Giỡn hả?
Ả tỏ vẻ khó chịu.
Tiếng dép ngay lập tức lẹp xẹp đáp lời ả
- Hi, Sếp!
Sếp bước vào, áo đen, quần đen, mùi nước hoa xịn phảng phất. Cô ả nhìn sếp.
- Hi mọi người. Chăm chỉ quá!
Cô ả đi ra ngoài sau khi cúi đầu chào sếp. Hắn chúi mũi vào chiếc máy tính để bàn của hắn. Còn sếp thì đi lại chỗ của sếp. Sếp lấy ra một chai rượu Chivas. Có lẽ, chiều nay sếp có hẹn.
Sếp nhìn về phía tôi. Có ý muốn hỏi gì đó. Sau đó sếp nhìn phía hắn. Rồi sếp mím môi lại.
Căn phòng chìm vào im lặng.
Bây giờ mới là 7 giờ 30 phút sáng một ngày bình thường trong tuần.
Đã một tuần, kể từ khi tôi phát hiện và chung sống hòa bình với con mắt thứ ba tự dưng mọc lên trong người mình. Kể ra thì có con mắt thứ ba cũng không phải là thảm họa gì cho lắm. Dĩ nhiên, mình phải che chắn nó cho kỹ, không được cột tóc lên và đừng làm cho ai phải chết ngất khi thấy nó.

1 nhận xét: